Sách hay mỗi tuần: "Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ"

Nếu hỏi các bạn trẻ hiện nay ai là nhà văn sáng tác cho tuổi mới lớn được yêu thích nhất ở Việt Nam?

            Các em thân mến ! Nếu hỏi các bạn trẻ hiện nay ai là nhà văn sáng tác cho tuổi mới lớn được yêu thích nhất ở Việt Nam? Câu trả lời có lẽ không ngoài cái tên Nguyễn Nhật Ánh.
             Các em có biết không ?Nguyễn Nhật Ánh sinh ngày 7 tháng 5 năm 1955 tại huyện Thăng Bình tỉnh Quảng Nam. Khi mới 13 tuổi ông đã cho ra tập thơ đầu tiên đó là " Thành phố tháng tư" , và từ đó ông đã cho ra rất nhiều các tác phẩm truyện ngắn, truyện dài, thơ...
               Các em ạ , Hạnh phúc của người cầm bút là được độc giả đón nhận, yêu thương. Đặc biệt hạnh phúc ấy càng được nhân lên hàng triệu lần với nhà văn Nguyễn Nhật Ánh, thần tượng của biết bao thế hệ học trò. Bằng sự vui tươi, trong sáng và hết sức gần gũi, các tác phẩm của Nguyễn Nhật Ánh đã làm đẹp thêm thế giới tâm hồn của thế hệ trẻ trong suốt hơn 20 năm qua.
              Nếu đặt câu hỏi các em hãy kể tên một tác phẩm của Nguyễn Nhật Ánh thì chắc chắn các em sẽ kể được rất nhiều tác phẩm nhưng có một tác phẩm mà nó được tác giả nhận định " không hề giống với bất cứ cuốn sách nào". Đó là cuốn "cho tôi xin một vé đi tuổi thơ" vừa mới xuất bản năm 2012 của tác giả. Và đây cũng chính là cuốn sách mà hôm nay cô sẽ giới thiệu đến các em.

 

                                                                   

Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ - Nguyễn Nhật Ánh

             Cuốn sách mở đầu bằng một nhận xét về cuộc đời của nhân vật chính là Mùi, một chú bé mới tám tuổi: "Cuộc sống thật là buồn chán và tẻ nhạt". Với một loạt dẫn chứng hùng hồn, cậu cho rằng "cuộc sống thật là cũ kỹ". Mở đầu như thế, cuốn sách khiến chúng ta giật mình, tự hỏi, tuổi thơ thời bây giờ phải chăng đã già đi mất rồi? Và cu Mùi chỉ "trẻ" lại khi cậu bé cùng các bạn mình bắt đầu loay hoay tìm mọi cách thoát khỏi sự buồn chán, vô vị bằng một "bảo bối" sẵn có của trẻ thơ – đó là trí tưởng tượng. Với bảo bối ấy, các em chơi trò "vợ chồng, bố mẹ, con cái" nhưng nội dung của xã hội bé bỏng đó lại không sao chép cuộc sống của người lớn, mà hoàn toàn lật ngược lại, đảo tung hết mọi trật tự quen thuộc. Với bảo bối ấy, cu Mùi đã "tập tành làm một nhà cách mạng tí hon", quyết không gọi "con gà là con gà, cuốn tập là cuốn tập, cây viết là cây viết" nữa. Ngay đến cả bảng cửu chương, 2 nhân 4 chúng cũng không muốn là 8, mà "phải là cái gì cũng được, miễn là khác đi". Thậm chí, cu Mùi còn cho rằng, cả chuyện trái đất ngày ngày quay quanh mặt trời cũng là một việc hết sức buồn tẻ mà nếu nó là trái đất, nó sẽ … "tìm cách quay theo hướng khác"!

               Có thể nói, "Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ" là cuốn truyện hữu ích cho cả người lớn và trẻ con. Tác giả đã kéo các thế hệ lại gần nhau hơn. Đọc nó, những người lớn vô tâm mải miết với cuộc sống cơm áo gạo tiền có thể sẽ dừng bước đôi chút mà ngoái về phía sau, nhớ lại mình thời thơ ấu, cùng nhà văn gắng hiểu con em mình để rồi có một phương cách tiếp cận chúng từ một tư thế khác – tư thế của những người bạn – để có thể xóa đi được cái "lằn ranh giữa trẻ con và người lớn" mà nhà văn cho là "khó ngang với xóa bỏ ranh giới giàu nghèo trong xã hội". Và không chỉ vậy, cuốn sách cũng cho độc giả-người lớn có cơ hội hiểu rõ mình hơn bằng cách "chịu đựng" sự phán xét xác đáng của trẻ thơ với một loạt những so sánh về ‘các trò chơi" của trẻ con và người lớn!

                  Các em hãy đọc để hiểu về tuổi thơ, để sống lại với tuổi thơ, để yêu hơn thế giới vô tư hồn nhiên của trẻ thơ...Sách hiện có tại thư viện nhà trường. Mời các em đón đọc.

 *** Hồng Hạnh ***


Chưa có lời bình nào. Bắt đầu

Các thông tin khác:
Mới nhất